An Du Bắc cảm thấy nghịch yết hầu của Quý Thương rất thú vị, nhưng anh thì đúng là đang “chịu trận”. Bị bé cưng ngồi nằm lên người, nghịch ngợm suốt thế kia, anh gần như sắp phát điên. Nhưng anh lại chẳng làm gì được, vì bé cưng như vậy, mình không cưng thì để ai cưng đây?
May mà “hành hạ ngọt ngào” này không kéo dài quá lâu. Cuối cùng Lục Cẩm Sinh cũng tìm thấy cơ quan, mở nắp quan tài ra.
Cậu ấy đưa tay kéo An Du Bắc ra ngoài, Quý Thương thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh thật sự sắp không nhịn được nữa rồi.
Buổi trưa cả nhóm ăn một bữa no nê, chiều lại tiếp tục chơi thêm nhiều trò chơi khác.
Hôm nay quả thật là chơi đến “cháy máy” luôn, cuối cùng Quý Thương phải bế An Du Bắc lên xe.
Quậy suốt một ngày, đôi chân của An Du Bắc như không còn thuộc về cậu nữa, chúng vừa nhức vừa tê, không muốn bước thêm một bước nào. May mà có Quý Thương cưng chiều, sự cưng chiều vô điều kiện ấy khiến mấy đứa trẻ xung quanh nhìn mà ghen tị ra mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT