Chú ếch thấy mình đụng phải người thì vội vàng xin lỗi, nghe giọng thì biết là một cậu trai. 
“Xin lỗi, xin lỗi… Tôi bị lạc đội nên mới hơi vội vàng. Tôi thật sự không nhìn thấy cậu, thật sự xin lỗi nhé.”
Đôi tay của chú ếch khá to, hoảng loạn vung loạn lên, sợ bị người ta khiếu nại. 
“Thật sự rất xin lỗi!” 
An Du Bắc rúc vào trong lòng Quý Thương, nghỉ một chút mới đứng thẳng người lên. 
Nếu không nhờ Quý Thương kịp thời ôm lấy cậu, chắc giờ cậu đã nằm sõng soài trên mặt đất rồi phải vào viện mất. 
Mặt đất là nền xi măng cứng, mà An Du Bắc thì chỉ mặc quần short, nếu ngã xuống, không chỉ trầy tay mà đầu gối cũng lãnh đủ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play