Đây là lần đầu tiên Quý Thương cảm thấy việc dỗ dành một người lại khó đến thế. Đặc biệt là cực cưng mà mình luôn thấy ngoan ngoãn, khi giận lên lại giận lâu như vậy.
Anh biết mình sai. Nếu có cơ hội làm lại, anh tuyệt đối sẽ không đụng vào điện thoại của tiểu Bắc nữa, càng sẽ không vì tức giận mà đánh vào mông cậu. Dù cảm giác khi đánh rất đã tay, anh cũng khá thích… Nhưng nếu tiểu Bắc không thích, anh sẽ không làm nữa.
Nếu tiểu Bắc vẫn quyết định rời đi, Quý Thương cảm thấy lúc này nên tôn trọng quyết định của cậu, đợi đến khi tiểu Bắc hết giận rồi anh sẽ đón về sau.
Trong lòng thì vậy, nhưng cảm giác vẫn rất khó chịu. Người mà anh nâng niu bao lâu nay lại sắp rời đi cùng người khác, khác gì móc tim anh ra đâu?
Quý Thương nặng nề uống rượu, định mượn men rượu để giải tỏa tâm trạng buồn bực của mình. Anh sợ nếu không tìm cách trấn tĩnh, sẽ mất kiểm soát mà bốc đồng giành lại tiểu Bắc. Nhưng tiểu Bắc không thích sự bá đạo của anh, vậy nên anh phải học cách tiết chế.
Ham muốn chiếm hữu mãnh liệt trỗi dậy, khiến Quý Thương kìm nén cảm xúc, ngửa cổ uống cạn thêm một ly rượu nồng.
Anh vốn không thích uống rượu, cũng không ưa tiệc tùng xã giao, nhưng hiện giờ, anh không còn cách nào tốt hơn để trút nỗi lòng trong mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT