Tô Diệu Y đứng lặng người. Dù từng đoán qua trăm ngàn khả năng về mối thù giữa Lưu Hỉ và Dung gia, nàng cũng không thể ngờ được rằng, nguyên nhân lại xuất phát từ một lần tiện tay giúp đỡ, một ý niệm thiện lương trong đêm tuyết năm nào.
Ánh mắt nàng dừng lại trên gương mặt Lưu Hỉ – tên tiểu nhân đắc ý ngồi uống trà nhàn nhã. Cơn giận như sóng ngầm cuộn trào, nàng sải bước tiến lên, giơ tay đánh rơi chén trà khỏi tay ông ta.
“Choang!”
Chén trà rơi xuống, vỡ vụn trên mặt đất, tựa như tia lửa rơi vào đống rơm khô, trong thoáng chốc châm bùng ngọn lửa phẫn nộ trong lòng nàng.
“Bọn họ ngàn sai vạn sai, không phải sai ở chỗ không thu nhận ngươi, mà là sai ở chỗ dừng kiệu giữa trời tuyết, sai ở chỗ mềm lòng cứu giúp một kẻ như ngươi!”
Tô Diệu Y cắn chặt răng, mắt lạnh như băng nhìn Lưu Hỉ:
“Loại người như ngươi, không đáng được ai thương hại, cũng không xứng nhận lấy ân tình. Cho dù năm đó ngươi được đưa về Dung phủ, rồi có một ngày không vừa ý, ngươi vẫn sẽ trở mặt cắn ngược. Ngươi là kẻ tâm địa như rắn rết!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play