Lạc Mẫn cười cười, xấu hổ nói:
- Ta vừa mới xuống dưới đê, không để ý khi đi trên bùn, thất thố rồi, thất thố rồi.
Lâm Vãn Vinh thấy lão già này khó mà e thẹn được, ha ha cười nói:
- Ta thấy cũng không sao cả, chỉ là nếu tuần tra sử môn của đốc sát viện nhìn thấy bộ dạng này của ngài, sợ là khó nói chuyện.
Lạc Mẫn nói:
- Ta khổ khổ sở sở như vậy là vì cái gì? Còn không phải là tạo phúc cho dân chúng tỉnh Giang Tô sao? Cho dù tuần sát ngự sử có bẩm cáo ta lên trước mặt hoàng thượng, ta cũng dám nói như vậy.
Lâm Vãn Vinh cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT