Ông trời ơi!
Lâm Vãn Vinh hét lớn, cõi lòng như tan nát, khóe mắt muốn rách toạc. Chỉ trong thoáng chốc, đầu óc hắn bỗng hiện lên vô số ý niệm, xúc động mãnh liệt trước ánh mắt vừa kiên quyết mà lại đầy thâm tình của Tiêu Ngọc Sương lúc này.
‘A a …’ Lâm Vãn Vinh rống lên một tiếng kinh thiên, liều mạng lao lên dùng thân mình che chắn trước người Tiêu Ngọc Sương. Nhị tiểu thư lệ châu không ngừng tuôn rơi, nhưng trên mặt lại hiện lên nét cười mãn nguyện.
Một tiếng ‘đương’ nhỏ vang lên, Lâm Vãn Vinh tự nhủ rằng mình với nhị tiểu thư sẽ táng mạng dưới kiếm này, hắn nắm chặt lấy tay nàng, thầm nghĩ tấm thâm tình của ny tử này ta chắc đành đợi kiếp sau báo đáp.
Nhưng sau một lát, hắn không thấy thân thể có chút đau đớn nào, hé mắt ra nhìn, đã thấy trước mắt một thanh bảo kiếm lấp loáng đang chĩa thẳng vào người Tiêu Ngọc Sương, nhưng đối phương cũng đang bị một thanh bảo kiếm khác chế trụ. Kẻ đánh lén hai người bọn hắn ra là một tên hắc y bịt mặt thân hình cao gầy, hắn quay đầu lại nhìn thanh kiếm mà đồng bọn đang chĩa vào mình, lớn tiếng nói :
- Sư muội, ngươi làm vậy là có gì? Chúng ta vào trạch viện này, kiếm cònchưa đọng chút huyết tích, sao có thể cam lòng rời khỏi chứ?
Vị sư muội này thân thể nhu uyển, khăn đen che kín gương mặt, nói :
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT