Từ Vị hiển nhiên không quen với kiểu ôm nhau thắm thiết như thế của hắn, lão cười một cách bối rối:
- Lâm tiểu huynh đệ đừng khách sáo như vậy, coi chừng giết lão phu chết mất.
Lâm Vãn Vinh cười ha hả, buông lão ra. Thấy bộ dạng đầy vẻ phong trần của lão, tựa hồ như vừa đi đường xa tới. Người đi theo phía sau lão chính là Cao Tù mà hắn vừa nhớ tới. Cao Tù trong tay vẫn còn cầm roi ngựa, có lẽ là hắn đã đi gấp rút không ngừng nghỉ. Lâm Vãn Vinh ôm quyền nói:
- Cao đại ca, đã lâu không gặp huynh vẫn khỏe chứ!
Cao Tù với hắn vốn quan hệ đã lâu nên vội vàng đáp lễ:
- Cảm ơn Lâm công tử đã nhớ đến ta. Mấy ngày nay đi theo Từ đại nhân, tất cả tạm gọi là bình an.
Lâm Vãn Vinh liền dẫn hai người đưa vào đại sảnh, mời an tọa rồi cũng ngồi xuống bên cạnh, không hề tỏ ra mình là người ngoài. Liền có nha hoàn dâng trà mời khách, Từ Vị hớp một ngụm trà thơm rồi cười nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play