Đại tiểu thư không muốn cùng hắn nói chuyện nữa, liếc nhìn hắn một cái, ngón tay thon dài chỉ chỉ về phía hắn, rồi lại chỉ chỉ về phía bức hoành phi của Kim Lăng phủ nha, ý tứ là ‘ngươi tới vén nó lên đi.’
Nha đầu này còn biết thủ ngữ nữa à, Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc một tiếng: “Tưởng rằng chỉ có mình nàng biết sao, lão tử là chuyên gia trò này mà.” Hắn liền bắt chước bộ dạng của nàng, lấy tay chỉ chỉ Đại tiểu thư, rồi chỉ về phía bức hoành phi của Tổng đốc phủ, ý là ‘nàng đi mà vén’.
Thấy hắn bắt chước kiểu nói của mình, Tiêu Ngọc Nhược không khỏi mặt mũi đỏ bừng, vừa thẹn vừa giận hung hăng dậm chân: “Đồ ngốc, tức chết đi được!”
- Đào tiểu thư, ta tới vén nó lên đây, nàng thấy được không?
Lâm Vãn Vinh cười hi hi nói.
Đào Uyển Doanh khẽ gật đầu:
- Cái này là tặng cho ngươi mà, đương nhiên ngươi phải tới vén lên mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play