Chém ngã? Chém ngã như thế nào? Không phải là cũng muốn học theo Trình Đức, cấu kết với lũ đạo tặc đó đấy chứ?
Trong mắt Lạc Mẫn hiện lên một tia ngạc nhiên, cười nói.
- Nếu có thể đánh bại Trình Đức, vậy cùng lũ đạo tặc đó câu kết có gì là không thể.
Lâm Vãn Vinh mỉm cười liếc mắt nhìn Lạc Mẫn:
- Lạc đại nhân, Trình Đức này đã làm rất nhiều việc ác, vì sao ngài mãi vẫn chưa đánh đổ hắn? Theo đạo lý thường mà nói, cho dù phía sau Trình Đức có người, thì sau lưng ngài còn có hoàng đế mà. Người kia quyền thế lớn thế nào, cũng không lớn hơn hoàng đế được. Ngày lễ mừng thọ lão phu nhân, hoàng thượng tự mình ban cho tấm biển, lại an bài đông đảo hộ vệ trong cung bảo vệ ngài an toàn. Theo ta thấy, hoàng đề rất coi trọng ngài. Có thể nào đối với người mà mình coi trọng không ngừng tham tấu tham quan, hoàng đế sao lại chẳng động lòng?
Mắt Lạc Mẫn chợt sáng lên:
- Lâm công tử quả nhiên kiến giải phi phàm. Không dám dấu ngài, Từ đại nhân cũng từng nhắc nhở với ta nguyên nhân trong đó, nhưng chỉ là nói mập mờ, sau đó lão còn đặc biệt đề cập đến tên công tử. Xem ra Văn Trường tiên sinh sớm biết Lâm công tử có thể giải ưu phiền trong lòng ta. Xin công tử mau mau nói tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play