Tất cả trở nên hoàn toàn tĩnh lặng. Theo như ước định, nếu Mai Nghiễn Thu thua, sẽ phải xuống cày ruộng. Mai Nghiễn Thu chính là đại biểu cho những kẻ đọc sách, bọn họ tự nhận thân phận mình cao quý, căn bản là coi thường công việc nhà nông. Mai Nghiễn Thu thua lần này, cũng không khác như việc cho những tài tử đọc thi thư, luôn tự cho mình là thanh cao dính một vố đau.
Triệu Khang Ninh nãy giờ im lặng đột nhiên hầm hừ nói:
- Lâm Tam, lượt này cho dù ngươi thắng thì đã làm sao? Công phu đối đáp của ngươi quả thật là giỏi, nhưng ngươi lấy sở trường công kích vào sở đoản của ân sư, ngươi không nghĩ như thế là không công bằng ư?
Lâm Vãn Vinh hờ hững nhếch mép cười:
- Công bằng? Tiểu vương gia nói hay lắm. Trên thế giới này thực sự có công bằng hay không? Các vị vừa rồi cười cười nói nói nhạo báng đại tẩu đang cần cù làm ruộng, là dựa vào cái gì? Không phải là bởi tự nghĩ thân phận mình là cao nhân nhất đẳng sao! Vậy các vị đã từng có giây phút nào nghĩ đến hai chữ công bằng hay không? Bây giờ mình lâm vào thế bất lợi, liền muốn có công bằng, chuyện tốt trên thế gian này đều để các vị chiếm hết ư!
- Lời lẽ cũng thật sắc bén.
Triệu Khang Ninh hừ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play