Phòng ngủ đã tắt đèn, chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ ngoài cửa sổ hắt vào, lờ mờ bao phủ một bóng người gầy gò.
Đó là Phó Vong Xuyên, đang ngồi tựa vào mép giường. Trong lòng anh ôm một cuốn tập tranh, hai mắt khép hờ, cằm lún phún râu xanh, tóc tai và quần áo lộn xộn. Anh hoàn toàn khác với một Phó nhị thiếu tràn đầy sức sống trước kia.
Cánh cửa phòng ngủ được mở ra, ánh sáng hành lang chiếu vào.
Người phụ nữ cầm khay bật đèn trong phòng. Ánh sáng dịu nhẹ, không quá chói mắt. Bà đi qua phòng khách nhỏ trong phòng ngủ, tiến tới cửa phòng ngủ.
Mở cửa, bà thấy con trai mình đang ngồi bệt bên mép giường. Mắt bà lập tức nóng lên. Bà bước nhanh đến, đặt khay xuống đất.
“Vong Xuyên.” An Phương Hoa nắm lấy tay con trai, nghẹn ngào, không biết nói gì.
Phó Vong Xuyên từ từ mở mắt, nhìn bà với đôi mắt mơ màng. Anh không nói gì, như thể đã mất hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play