Phó Vong Xuyên nhìn chằm chằm biểu tượng đó, càng nhìn càng thấy quen mắt.
Đột nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu anh.
Anh kinh hoàng, gần như theo bản năng ngồi bật dậy khỏi giường, xỏ dép lê và nhanh chóng chạy ra ngoài.
Tối nay anh về nhà cũ ăn cơm, bố và anh cả đều ở nhà. Nhưng Phó Vong Xuyên không đi tìm họ, mà từ phòng mình chạy thẳng đến căn phòng thứ hai trên lầu, gần cầu thang.
Anh nuốt nước bọt, rồi đưa tay nắm lấy tay nắm cửa, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Cạch.”
Cánh cửa mở ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play