“Mày câm mồm ngay cho tao!”
Triệu Mạc Tiềm hằn học trừng mắt nhìn Tuân Diệu, “Mày tưởng mày là cái thá gì? Đừng có mà lên mặt ở đó, không có bố mẹ mày thì mày chỉ là cái thứ thối tha thôi!”
Mặt mũi hắn ta méo mó, giọng nói kìm nén khàn khàn: “Từ lúc gặp mặt mày đã luôn lên mặt, tự cho mình là thần cứu thế à? Mày nghĩ mày tìm việc cho tao, cho tao ăn cho tao uống thì tao sẽ như chó mà vẫy đuôi van xin mày sao? Mơ đi! Mày chính là một thằng ngu dốt giả tạo!”
Tuân Diệu bị hắn ta quát cho có chút ngẩn người, theo bản năng phản bác: 
“Tôi không có.”
"Mày không có?" Triệu Mạc Tiềm cười khẩy: “Mày dám nói mày luôn dẫn tao đi ăn không phải để khoe khoang mình có tiền? Mày dám nói mày luôn dẫn người đến câu lạc bộ tao làm thêm, còn chỉ định tao phục vụ, không phải để xem thường tao sao?”
Tuân Diệu không thể tin được nhìn hắn ta, không thể ngờ lòng tốt của mình lại bị bóp méo thành như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play