Năm hai mươi tuổi, Hàn Đàn sinh đứa con đầu lòng, đặt tên là Vương Miêu Miêu. Cô bé thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ, trắng trẻo, sạch sẽ, khác hẳn những đứa trẻ trong thôn. Ban đầu, Hàn Đàn rất thương con, chăm sóc cẩn thận.
Nhưng bà nội của Vương Miêu Miêu thì không vừa mắt cháu gái. Bà không ngừng buông lời chê bai, mắng Hàn Đàn "vô dụng" vì mãi mới mang thai lại chỉ sinh ra con gái.
Vương Đại Sơn cũng đối xử với Hàn Đàn ngày càng tệ bạc. Hàn Đàn cứ nghĩ là do mình sinh con gái, nhưng thật ra Vương Đại Sơn bực tức vì vợ mình dan díu với anh họ. Dù không dám nói ra hay đối đầu với anh họ, Vương Đại Sơn trút mọi cơn giận lên đầu người vợ đáng thương.
Tính tình Hàn Đàn vốn hiền lành, nay lại càng thêm rụt rè, nhút nhát. Cô dần trở nên lạnh nhạt, thậm chí ghét bỏ cô con gái "vô dụng" của mình.
Trong khi đó, người anh họ, sau lần "ăn nằm" với Hàn Đàn, càng khao khát cô hơn. Anh ta thường xuyên đến nhà Vương Đại Sơn, nhìn Hàn Đàn với ánh mắt ngày càng trơ trẽn. Anh ta luôn miệng nói rằng không có con trai thì không được, dòng họ sẽ bị tuyệt tự.
Mẹ của Vương Đại Sơn lại nảy ra ý định nhờ anh họ "giúp đỡ" thêm lần nữa, để Hàn Đàn có thai. Anh họ đương nhiên đồng ý ngay, nhưng Vương Đại Sơn thì không muốn. Anh ta không chịu nổi cảnh vợ mình đi với người khác.
Tuy nhiên, trước những lời xì xầm của dân làng rằng anh ta "không có số sinh con trai", Vương Đại Sơn đành phải nhắm mắt làm ngơ, ngầm cho phép anh họ qua lại với vợ mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play