Có lẽ bởi vì trong lần đầu gặp mặt Rosalind luôn tươi cười, nói chuyện thoải mái đã làm cho Harry quên mất cô là người có thể kiến tạo một thế giới mới, khiến những người vốn dĩ đã chết nay lại sống sờ sờ, quên rằng cô không phải là một kẻ đơn giản dễ đối phó, cũng quên mất lời nói thương hại của giáo sư Trelawney: “Sinh mệnh của con giờ đã ở trong tay kẻ khác”
Đúng, cậu đã không còn tự do, cậu chỉ là một bề tôi. Mà bề tôi thì làm gì có chuyện dám chất vấn chủ nhân chứ?…
-------------
Tom Riddle cúi xuống liếc nhìn con rắn của mình đang giận dỗi, không chút khách khí đáp lại
[Sáng nay ta đã nhắc nhở ngươi, Nagini. Lúc đó ngươi còn đang mải chìm vào đống thức ăn của mình đấy, ta nói mà có thèm để vào đầu đâu]
[A?]
Nagini cứng lại, cái đuôi cũng bởi vậy mà thôi không đập vào chân Riddle nữa. Hóa ra là lỗi của nó à? Bởi vì nó quá mải ăn mà không buồn nghe xem Tom nói gì sao? Nhận ra sự thật ấy khiến con rắn ỉu xìu đi trông thấy. Riddle cũng không buồn dỗ dành thú cưng của mình, hắn quay sang nói với Snape bên cạnh
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT