Parkinson mở miệng định lên tiếng thì Harry xuất hiện chất vấn, cũng giải vây cho Hermione luôn. Bất đắc dĩ Parkinson chỉ có thể buông tha Hermione và để cô cùng Harry rời đi. Đáng tiếc cho Hermione là cô rời đi quá vội mà để quên quyển sách 5 nghìn trang quý báu của mình, và cuốn sách tội nghiệp ấy đã rơi vào tay Parkinson, chịu số phận làm con tin nhỏ bé để Parkinson uy hiếp Hermione.
----------------------
Sự khó chịu của Hermione kéo dài tới tận bữa tối cũng không có thuyên giảm. Hai đứa vẫn như cũ chọn một chỗ gần cuối dãy bàn nhà Slytherin, im lặng dùng bữa. Với bản tính của một con sư tử, Harry rất muốn lên tiếng bàn luận một chút cho đỡ nhàm chán nhưng khổ một nỗi là Hermione lại không hợp tác cho lắm. Trông cái cách cô nàng cắt miếng thịt mà hận miếng thịt không phải Parkinson kia là biết. Harry dù có muốn đến mức nào cũng không dám ho he gì hết.
Bữa tối áp lực (đối với Harry) cuối cùng cũng kết thúc. Harry và Hermione đều lựa chọn về phòng kí túc kiểm tra xem tụi nó có giấy phép từ người giám hộ để được đến làng Hogsmeade hay không. Sau khi đọc mật khẩu, bức tường đá mở ra, cả hai đứa nhấc chân bước vào ổ rắn. Tạ ơn Merlin thương xót phù hộ, lần này không có bất kì đứa nào chặn đường Harry và Hermione cả, một đường thuận lợi.
Harry nhìn một lượt khắp phòng ngủ, có vẻ là Nott vẫn chưa về, rất thuận tiện cho cậu. Lật tìm khu vực bàn và kệ sách của mình, Harry cuối cùng cũng tìm được thứ mà mình cần: giấy phép đến làng Hogsmeade. Nhìn chữ kí của ba mình - James Potter, Harry đột nhiên có cảm giác nghẹn ngào. Ở thế giới này đã không còn nguy cơ chiến tranh phù thủy, ba má cậu cũng không phải bị Voldemort truy sát, Harry được sống ở bên cạnh họ chứ không phải là nhà Dursley. Và đối với một phù thủy mà nói thì sống chung với phù thủy có nhiều lợi ích hơn, giống như bây giờ, cậu dễ dàng có được chữ kí từ ba mình để được đến làng Hogsmeade mà không cần phải lén lút đến làng như lần trước do không có chữ kí từ người giám hộ.
Cất giấy phép đi, Harry sửa soạn tắm rửa để đi ngủ, xong xuôi đâu đó, cậu leo lên giường của mình, phát hiện không biết từ bao giờ trên giường được đặt một bọc gì đó và một bức thư, bên cạnh là con cú giao thư đang chờ đợi Harry cho ăn. Cho con cú một ít hạt thức ăn (may mắn là trong phòng cậu có gói đồ ăn cho cú) để cảm ơn, Harry giở thư ra đọc
“Gửi con trai yêu quý,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT