Lâm Tư Huyền từng nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không bao giờ rơi nước mắt nữa.
Ngoài diễn xuất ra, cậu cũng không cho rằng nước mắt là thứ có tác dụng hay giá trị gì. Việc thể hiện cảm xúc có thể có nhiều cách thay thế, ngôn ngữ, hành động, những câu chữ viết ra, những thứ này đều có thể tự chủ lựa chọn, còn nước mắt là một phản ứng sinh lý hoàn toàn không thể kiểm soát, sẽ khiến sự bình tĩnh vốn dốc sức duy trì đổ sông đổ biển.
Giống như những giọt nước mắt cậu đã tích trữ gần hai mươi năm, rõ ràng chỉ có một giọt, nhưng lại vừa đúng lúc rơi vào tay Trần Ký, khiến cậu không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Lâm Tư Huyền cảm thấy hơi đau đầu, không rõ là do ở nơi nóng quá lâu, hay là di chứng sau khi khóc.
Nhưng dù là nguyên nhân nào, cũng là lỗi của Trần Ký.
"Trần Ký," Lâm Tư Huyền sau khi đưa ra kết luận, lập tức chỉ trích đối phương, "Anh đúng là rất phiền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play