Cậu có lẽ đã từng ngủ với Trần Ký. Không phải ở Tích Quan, mà là trước đó nữa. Sự thật này khiến Lâm Tư Huyền lập tức bị sốc.
Nhưng rõ ràng lúc này không chỉ có bộ não của cậu gặp rắc rối, tay Trần Ký vuốt từ môi dưới đến khóe miệng cậu, lực mạnh gây đau đớn khiến Lâm Tư Huyền không thể không thoát khỏi suy nghĩ, trở về thực tại.
Hoàn hồn, Lâm Tư Huyền đẩy tay Trần Ký ra, tự mình đứng dậy. Vì Trần Ký là bệnh nhân, nên lần này thoát ra khá thuận lợi.
"Tôi chỉ vào đưa cháo thôi," Lâm Tư Huyền nói, "tiện thể xem anh còn thở không."
Trần Ký quay mặt đi: "Tôi không ăn trong phòng ngủ."
Lâm Tư Huyền xoa xoa vai mình, tìm vài câu để trấn an sự hoảng loạn trong lòng: "Sao anh lúc nào cũng dùng sức như vậy, không lẽ viết tiểu thuyết nhiều quá thật sự có xu hướng bạo lực à?"
"Có lẽ vậy," Trần Ký không phủ nhận, "nhân lúc tôi chưa gây án thì mau đi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT