Sau khi tin nhắn thoại này được gửi đi, tài khoản phụ không có động tĩnh gì trong nửa ngày, đến nỗi Lâm Tư Huyền nghi ngờ có phải tín hiệu không tốt không, kiểm tra lại thì vẫn hiển thị tin nhắn đã gửi thành công.
 Chưa kịp để Lâm Tư Huyền suy nghĩ đối phương đang làm gì, cửa phòng vang lên mấy tiếng gấp gáp, là đồ ăn cậu gọi. Lâm Tư Huyền chọn đi chọn lại, cuối cùng tùy tiện mua một phần bún chay, vừa mở bao bì ra thì khẩu vị lại kỳ lạ giảm sút. Để sống sót, cậu vẫn miễn cưỡng đưa mấy đũa vào miệng.
 Khi ăn đến miếng rau thứ hai, tài khoản phụ cuối cùng cũng trả lời: "Rồi sao?"
 Đây lại là phong cách ngự tỷ lạnh lùng gì đây.
 Có lẽ Tô Hồng Đào thực sự quan tâm mình có đi lạc đường không, đến cả dấu ngã và biểu tượng cảm xúc mà cô ấy thường dùng cũng bỏ qua.
 Lâm Tư Huyền suy nghĩ một chút, dùng lời lẽ uyển chuyển để miêu tả lựa chọn của mình: "Không phải ai cũng có thể đưa tôi đi như cô."
 Cậu ấy đang ám chỉ chuyện ở quán bar năm đó, nghĩ rằng người thông minh như Tô Hồng Đào có thể hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play