Khi Tế Hành tỉnh dậy, mặt trời đã lên quá đỉnh đầu.
Ghế lắc nhẹ đong đưa, Kỳ Uyên lười nhác nằm đó, thần sắc uể oải, nhưng giữa lông mày đã không còn chút u uẩn nào, cả người đều toát ra một cảm giác thản nhiên siêu thoát.
“––Tôn thượng.”
Kỳ Uyên nhắm mắt, hờ hững đáp: “Ừ.”
“Chúng ta khi nào động thủ?”
“…Động thủ gì?”
Người đáp lại lại không phải giọng của Kỳ Uyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT