Dung Nhan kiêu ngạo quay đầu đi, định tự mình trượt xuống khỏi đùi hắn.
“Đừng có động loạn.”
Nghĩ đến chuyện vừa rồi, Hạ Giác không dám lớn tiếng, bất đắc dĩ hạ giọng mềm mại: “Nếu ngã thì phải làm sao bây giờ?”
“Đây là xích đu của muội, huynh mau tránh ra.” Dung Nhan ngẩng cằm, bộ dạng kiêu căng.
Hạ Giác cau mày, ừm, quả thật cái xích đu này trong sân cô vốn là của cô.
Hắn đành đứng lên, lẩm bẩm đầy ủy khuất: “Cái ông thợ kia thật là keo kiệt, dựng cái xích đu gì mà bé xíu, chỉ đủ cho một người ngồi.”
Dung Nhan nghẹn lời: “…Làm sao người muội biết được có một ngày huynh sẽ chạy tới đây chen chúc với muội?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT