Khi Hạ Giác bước vào phòng, tiểu nhị đã bày đủ các món ăn lên bàn.
Vũ Ninh Hầu nhíu mày nhìn hắn: “Đến muộn thế này, cả nhà đều chờ mình con thôi đó.”
Hạ Giác liếc mắt nhìn Dung Nhan đang ngồi lặng lẽ, bình thản đáp: “Có chút việc, nên trễ.”
“Ngày nào cũng bận rộn, không hiểu loay hoay cái gì. Đang đi đường mà cũng chẳng chịu yên thân.” Lâm Thanh Quân vừa gắp thức ăn cho con vừa trách.
“Người lại chẳng biết con đi làm gì, đã vội kết luận là con bận việc vớ vẩn?” Hạ Giác bĩu môi, không phục. “Được rồi nương, đủ rồi, đủ rồi.”
Lâm Thanh Quân khẽ hừ một tiếng: “Có người nói ta dạo này hơi lơ là con, chẳng lẽ ta không nên biểu hiện tình mẫu tử một chút?”
Ánh mắt bà hờ hững liếc qua Vũ Ninh Hầu – giờ lại biết giả vờ làm con chim cút rồi. Buổi chiều trong xe ngựa còn nằng nặc oán trách bà chỉ lo cho A Nhan, bỏ quên A Giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT