Bọn họ mắng chửi cả nửa ngày, mắng đến khản cả giọng, khói bốc ra từ cổ họng mà vẫn chẳng ai thèm để ý, cuối cùng đành cụp đuôi mà về. Thế nhưng sang hôm sau lại lặc lè mò tới, lần này còn dẫn theo cả mấy vị tộc lão.
Các tộc lão trăn trở cả đêm, rốt cuộc vẫn cho rằng: Dung Nhan vốn chẳng phải huyết mạch nhà họ Dung, khối gia sản khổng lồ này, cô căn bản không có tư cách hưởng.
Mấy vị tộc lão vừa tới, trước mặt chỉ là cánh cổng đóng chặt. Bất đắc dĩ, họ thở dài một tiếng: “Nhan nha đầu, chớ có cố chấp mê muội nữa.”
Theo cùng còn có một nhóm trai tráng nhà họ Dung, đã chuẩn bị xông vào phá cửa.
Đúng lúc ấy, cửa đột nhiên bật mở, Dung Nhan bước ra. Cô còn chưa kịp mở miệng, mấy tộc lão đã ào ào ném xuống một đống lời lẽ nhân nghĩa đạo lý nghe thì đường hoàng mà đầy áp chế.
Một lão đầu râu bạc phơ lên tiếng: “Nhan nha đầu, đừng nói ta nhẫn tâm. Ngươi không phải huyết mạch Dung gia, vậy mà vợ chồng Liên Sinh nâng niu ngươi, cho ngươi hưởng bao năm vinh hoa phú quý, thế là đủ lắm rồi.”
Một lão tóc hoa râm chống gậy, bước lên thêm một bước: “Dung gia từng mời nữ sư dạy dỗ cho ngươi, hẳn ngươi cũng rõ, cái gọi là gia tộc chính là bởi huyết mạch tình thân, vốn chẳng thể xóa bỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT