Dung Nhan mừng rỡ: “Thật sao? Vậy... chàng nhớ được những gì?” 
Bùi Kinh Độ khẽ nhíu mày, đáp một cách mơ hồ: “Rất mờ nhạt... giống như vừa nãy vậy, lúc ta không để ý thì...”
Hắn ngập ngừng, rồi khó khăn nhắm mắt lại, tiếp tục: “... nàng đã hôn ta.”
Tim Dung Nhan khựng lại một nhịp, chột dạ hỏi thử: “Có phải... là lần ấy chàng bị ta quấn lấy mãi, không còn cách nào, nên đành phải hứa sẽ dẫn thiếp đi mua kẹo hồ lô?”
Bùi Kinh Độ như đang hồi tưởng lại, ngẫm nghĩ rồi khẽ gật đầu: “Hình như là vậy.”
Dung Nhan: “…”
Cái gì mà “hình như là vậy”? Rõ ràng là cô bịa ra mà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play