Khí chất ung dung thường ngày đã biến mất, Kỳ Uyên cau mày, hỏi:
“Vì sao?”
Dung Nhan mỉm cười, như đang hoài niệm điều gì đó.
“Ta bị giam cầm trong Lăng Thiên Tông quá lâu rồi, mười năm, chưa từng bước ra khỏi sơn môn.” Cô chăm chú nhìn hắn, “Tôn thượng, ta muốn ra ngoài, nhìn ngắm thế giới bên ngoài một lần.”
Kỳ Uyên đứng dậy, bóng người cao lớn tạo nên áp lực ngột ngạt, ánh mắt tối sầm như có sóng ngầm cuộn trào.
“Vậy... còn ta thì sao?”
Dung Nhan khựng lại: “Gì cơ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT