Kỳ Uyên vẫn đang nhìn cô, trong mắt rõ ràng viết hai chữ: ngốc nghếch.
Dung Nhan lại vờ như không thấy, ngẩng đầu ưỡn ngực, còn đổ ngược tội: “Đều tại ngài, không chịu nói sớm.”
Kỳ Uyên hơi nheo mắt lại, hắn có phải… đã quá dung túng cô rồi không?
Lúc mới gặp thì còn rụt rè ngoan ngoãn, giờ lại dám ăn nói linh tinh thế này…
Dung Nhan nhanh chóng lấy một gói bánh hoa đào ra, nhét một miếng vào miệng, ăn được một nửa thì cảm nhận được ánh mắt lành lạnh chiếu xuống từ đỉnh đầu.
Cô ngừng lại, mắt đảo một vòng, rồi đột nhiên nhét cho Kỳ Uyên một miếng bánh.
Sau đó vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, vỗ vỗ tay, quay người trở về Đông điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play