“Cậu là kiểu người thích ăn tôm phải không?” – Hoắc Anh hỏi cậu.
Nguyễn Tinh Ngộ đáp:
“Tôm hùm đất xào cay, motto motto (nữa đi nữa đi).”
Bạc Duật Kinh liền bật cười một tiếng.
Bùi Dương và mấy người khác ngồi trên một chiếc thuyền khác, tuy không ở cùng thuyền nhưng cũng chẳng cách xa bao nhiêu, nhìn rõ, nghe rõ. Vì vậy hắn lặng lẽ liếc Nguyễn Tinh Ngộ một cái.
Đáng giận, trong đầu hắn lập tức nảy ra một suy nghĩ — đã ăn được cay như vậy, chắc hai người họ vẫn chưa phát triển đến bước đó.
A a a a a...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT