Hành động của Thời Ứng Cẩn quá nhanh và đột ngột, Tô Dư chỉ kịp vơ lấy chiếc cặp sách của mình, không kịp chào tạm biệt bố Thời. Cô bị anh kéo đi, có chút không theo kịp bước chân của anh. May mà Thời Ứng Cẩn nhận ra điều đó rất nhanh và đi chậm lại.
Thời Ứng Cẩn không quay đầu lại. Sâu trong đáy mắt anh là những cảm xúc mãnh liệt, không biết phải dùng biểu cảm gì để đối diện với Tô Dư. Anh sợ sẽ dọa cô chạy mất.
Xe của Thời Ứng Cẩn đậu trong bãi đỗ. Lúc này, tài xế của bố Thời đã đợi sẵn ở đó từ lâu. Thấy người tài xế, sắc mặt Thời Ứng Cẩn lập tức lạnh đi: “Ông ấy còn muốn làm gì nữa?”
Người tài xế giải thích: “Cậu chủ hiểu lầm rồi. Ông chủ chỉ nghĩ rằng trạng thái của cậu hiện tại không thích hợp để lái xe, nên đặc biệt dặn tôi đưa hai người về nhà an toàn.”
Thần sắc Thời Ứng Cẩn hơi chững lại. Dù không thích người khác nhúng tay vào chuyện của mình, nhưng sự lo lắng của bố anh không phải là không có lý. Nếu không cố gắng kiềm chế, tay anh chắc chắn sẽ run lên.
Thời Ứng Cẩn kìm nén cảm xúc: “Vậy phiền chú rồi.”
Người tài xế thuận lợi đưa hai người về biệt thự. Dưới sự cho phép của Thời Ứng Cẩn, ông vẫn lái chiếc xe đó rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play