“Rầm!”
Cánh cửa vô tình đóng sầm lại sau lưng, Tô Dư bị đẩy ra khỏi phòng, tủi thân bặm môi, không hiểu vì sao Thời Ứng Cẩn lại nổi giận. Nàng chầm chậm ngồi xổm xuống sàn, cắn chặt môi để ngăn tiếng nấc nghẹn ngào. Nếu không bất ngờ xuyên đến nơi này, có lẽ nàng đã cùng Thời Ứng Cẩn hòa ly rồi, đâu cần chịu đựng sự lạnh nhạt của hắn như thế này.
Chẳng bao lâu sau, dì Trần bưng một ly sữa bò lên lầu, định gõ cửa phòng Tô Dư thì vô tình liếc thấy nàng đang ngồi xổm bên ngoài phòng Thời Ứng Cẩn mà khóc.
“Ôi chao, cô nương ngồi đây làm gì?”
Dì Trần bước tới, thấy bộ dạng đáng thương của nàng, không khỏi mềm lòng: “Sao lại khóc vậy?”
Tô Dư vội vàng lau khô nước mắt, đứng dậy, lưng thẳng tắp: “Không có gì, chỉ là hạt cát bay vào mắt thôi ạ.”
Dì Trần thầm nghĩ, trong nhà này làm gì có hạt cát. Thấy Tô Dư cố ra vẻ không sao, dì Trần không vạch trần, liếc nhìn cánh cửa đóng chặt phía sau nàng, đại khái đoán được đã xảy ra chuyện gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT