Đêm xuống, bên ngoài biệt thự tí tách tí tách đổ mưa phùn. May mắn là họ về kịp lúc, nếu không Tô Dư không những phải bị hôn đến mềm nhũn chân, mà còn biến thành gà rớt vào nồi canh mất.
Có lẽ vì không khí đêm nay không được hợp lắm, chưa đến 10 giờ, phòng khách đã chẳng còn mấy ai, tất cả đều trốn trong phòng riêng, như thể đang tránh né điều gì đó.
Hộp thuốc chống muỗi bên ngoài phòng Tô Dư vẫn nguyên vẹn nằm trên đất, không hề có dấu hiệu bị dịch chuyển. Giang Dịch sau đó lại gõ cửa vài lần. Nhưng người trong phòng vẫn không để ý đến hắn.
"Tô Dư, tôi không hỏi nữa, cô mở cửa được không? Dù có chuyện gì cũng không sao, tôi chỉ lo lắng cho cô thôi."
"Ngày mai tôi sẽ đi rồi, trước khi đi muốn nói lời tạm biệt với cô."
"Không mở cửa cũng không sao, ít nhất hãy để tôi nghe thấy giọng cô."
"Tô Dư, cô có ổn không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT