Tác giả: Vương Mộc Mộc A
Nghe thấy lời nói vừa rồi của Tô Dư, Tạ Lâm Quang bật cười. Không biết còn tưởng rằng là Tô Dư cứu hắn đấy chứ.
Ánh mắt Tô Dư thoáng hoảng loạn một chớp. Má nàng bị véo đến đau, một lớp hơi nước mỏng manh lặng lẽ dâng lên từ đáy mắt. Đôi con ngươi đen láy linh động sợ hãi chớp chớp, rồi thận trọng ngẩng lên: "Ca ca, ngươi sẽ không nhẫn tâm như vậy đúng không?"
Đuôi lông mày Tạ Lâm Quang khẽ nhếch, nốt ruồi son đỏ như máu giữa trán làm gương mặt hắn thêm vẻ tà tứ diễm lệ: "Ai mà biết được, không chừng ta chính là nhẫn tâm như vậy đấy."
Vốn định trêu Tô Dư một chút, không ngờ nàng lại tin thật. Tiểu cô nương mũi cay xè, nước mắt như những hạt trân châu từng viên từng viên rơi xuống: "Nhưng trừ bỏ ca ca, không ai có thể giúp ta cả."
Nước mắt nóng hổi rơi vào tay Tạ Lâm Quang, nóng đến mức cổ tay hắn khẽ run lên.
Liên tưởng đến thân thế đáng thương của tiểu cô nương, Tạ Lâm Quang hiếm khi trầm mặc. Nàng không có tu vi, bơ vơ không nơi nương tựa, chỉ có thể nắm chặt cọng rơm cứu mạng là hắn. Nếu bị bỏ rơi, e rằng ngay cả việc rời khỏi Đào Hoa Trấn cũng khó, càng đừng nói đến việc đi ngàn dặm đến Kiếm Tông tìm phu quân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play