Căn phòng tổng thống của khách sạn, không bật đèn, phòng khách yên tĩnh đến kỳ lạ, vài âm thanh kỳ quái đan xen vào nhau, lén lút thoát ra từ khe cửa phòng ngủ.
Tô Dư nằm trên giường, khẽ cắn môi, ánh mắt ướt át dường như muốn nhấn chìm cô. Tay cô nắm lấy tóc Lương Trí, khẽ dùng sức, rồi lại chậm rãi buông ra, như móng mèo lúc đóng lúc mở.
“Lương Trí...” Yết hầu Tô Dư tràn ra tiếng r*n rỉ vụn vặt: “Anh... học, học được những thứ này từ đâu ra vậy?”
Không ai trả lời, mà Tô Dư cũng chẳng còn rảnh để suy nghĩ về vấn đề này.
Mãi lâu sau, Lương Trí ngẩng đầu, khóe môi ướt át hồng nhuận.
Tô Dư ôm chăn, gương mặt đỏ bừng đến muốn chảy máu. Ánh mắt cô liếc thấy Lương Trí cầm chiếc chăn trên bàn súc miệng, cô khẽ quay mặt đi, xấu hổ đến mức hàng mi không ngừng run rẩy.
Tô Dư làm sao cũng không nghĩ ra, rốt cuộc họ đã phát triển đến bước này bằng cách nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT