Thi hội trước một ngày, vào buổi tối, Tạ Thanh Lan vẫn chưa về nhà. Tô Dư cũng nổi giận, bảo Triệu bà tử mang hết số thức ăn kia đi vứt: "Đồ vô lương tâm, mấy thứ này thà cho chó ăn còn hơn là cho chàng ta."
Về một phương diện nào đó, trái tim Tạ Thanh Lan còn lạnh lùng cứng rắn hơn cả Tô Dư.
Ánh nến lung lay, tháng ba trời không lạnh, Tạ Thanh Lan trong bộ áo dài xanh lam, đứng trước cửa sổ hồi lâu không nói gì. Thỉnh thoảng chàng rũ mắt nhìn những con sâu nhỏ vô tri vô giác bay vào ánh nến, khoảnh khắc bị thiêu cháy đến không còn chút tro tàn.
Chàng và Tô Dư, có phải cũng là mối quan hệ như vậy chăng? Chàng một lòng tình nguyện, thiêu thân lao vào lửa, còn Tô Dư tựa như ngọn nến này, nhìn thì tươi đẹp lửa nóng, kỳ thực lại lạnh nhạt vô tình.
Đó là một nữ nhân không có trái tim.
"Công tử, đêm đã khuya rồi. Ngày mai chính là khoa khảo, đêm nay nên nghỉ ngơi thật tốt để dưỡng sức thì hơn." Hạ nhân trong biệt trang ngáp ngắn ngáp dài bước đến khuyên chàng nên nghỉ.
Tạ Thanh Lan đáp: "Ta vẫn chưa buồn ngủ, ngươi đi ngủ trước đi, không cần hầu hạ ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play