Tô Dư bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Tấm rèm cửa dày cộm đã ngăn chặn hoàn toàn ánh nắng ban mai chói chang, khiến căn phòng vẫn chìm trong bóng tối như thể vẫn còn là đêm. Tô Dư mò mẫm bắt lấy điện thoại, trực tiếp ấn tắt.
Cánh tay cô mỏi nhừ, eo cũng đau ê ẩm. Tô Dư trở mình, cảm giác cơ thể không còn là của mình nữa. Hô hấp chậm rãi vài giây rồi đột nhiên dồn dập, Tô Dư bỗng chốc tỉnh táo hẳn.
Tối qua…
Tối qua Cố Trạch Diên rất tức giận, hắn nói rất nhiều lời, nhưng rồi chẳng hiểu sao, họ lại lăn ra giường.
Tô Dư mở mắt, mí mắt hơi sưng húp, như thể đã khóc rất lâu.
Những mảnh hồi ức vụn vặt của tối qua, Tô Dư không nhớ rõ chi tiết, chỉ nhớ rằng… Cố Trạch Diên thật hung hăng, động tác vô cùng dữ dội, như một hòa thượng 800 năm không được “khai trai”. Một bên hắn hung hăng với cô, một bên bàn tay lại luồn lách chất vấn: “Chu Minh Hủ đã chạm vào chỗ này của em chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play