Chờ Tiêu Diễn tìm đến nơi, chàng liền thấy Tô Dư ngồi dưới gốc cây, lén lút lau nước mắt, trông thật đáng thương.
Tiếng bước chân trầm ổn, giàu tiết tấu chậm rãi vọng tới, một bóng hình cao lớn phủ xuống, Tô Dư ngước đôi mắt ngấn lệ, nhìn thấy người đến rồi liền quay mặt đi: “Bệ hạ còn lại đây tìm thiếp làm gì?”
“Trời đã tối rồi, về thôi.”
Tô Dư lại quẹt ngang dòng lệ, nức nở nói: “Về cái gì mà về? Bệ hạ ghét bỏ thiếp rồi, thiếp còn về làm gì nữa?”
Tiêu Diễn khẽ mím đôi môi mỏng, đáp: “Trẫm đâu phải ghét bỏ nàng.”
“Thế thì là gì?”
Tiêu Diễn không nói thêm lời nào, trực tiếp ôm lấy người đang làm mình làm mẩy giãy giụa trong lòng mà bước ra khỏi rừng hạnh, khẽ khàng trấn an: “Đừng náo nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT