Sau nhiều ngày dạo chơi trên đảo, Tô Dư cuối cùng cũng cảm thấy chán. Nàng ném thức ăn viên xuống hồ, đám cá chép Koi như ong vỡ tổ lao tới, quẫy đạp tranh giành trên mặt nước.
Tô Dư nhìn một hồi thấy chán, liền đưa tay ra trước mặt Phó Nghiên Văn: “Phó Nghiên Văn, chừng nào chúng ta về vậy?”
Phó Nghiên Văn tự giác dùng khăn ướt lau tay cho nàng: “Ngày mai.”
Sáng sớm hôm sau, chiếc phi cơ cất cánh đúng giờ.
Khoang máy bay được chia thành từng phòng nhỏ, từ phòng ngủ, phòng ăn, thư phòng, tất cả đều đầy đủ tiện nghi. Tô Dư vì chưa ngủ đủ nên nằm trên giường ngủ bù.
Phó Nghiên Văn ngồi bên cạnh, vỗ về nàng: “Cứ ngủ đi, còn một lúc nữa mới tới. Đến nơi anh sẽ gọi em dậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play