Tác giả: Vương Mộc Mộc A
Buổi chiều, người đàn ông gầy yếu đã chết. Tử trạng thảm thiết (chết thảm), thi thể là từng khối từng khối (từng mảnh), rơi rụng khắp nơi trong phòng. Mùi máu tươi gay mũi (nồng nặc) khiến người ta chẳng có dục vọng (mong muốn) bước vào.
Họ đứng bên ngoài, nhìn quản gia phân phó người vào dọn dẹp thi khối (mảnh thi thể), quét tước sạch sẽ căn nhà, khóa cửa phòng, ngăn cản ánh mắt nhìn trộm (tò mò, soi mói) của những người khác.
“Cứ như vậy sao? Khách nhân chết ở đây, các người không nên cho chúng tôi một lời giải thích sao?” Phú nhị đại vẫn quấn chăn, giọng run rẩy chất vấn (hỏi vặn) quản gia.
Quản gia hiếm khi không còn vẻ mặt mỉm cười, hơi cúi đầu, lộ ra thần sắc thương xót (vẻ mặt xót thương): “Hắn đã đi gặp thần minh, có thể tự mình sám hối (ăn năn) với thần minh, đạt được sự tha thứ của thần minh. Các vị nên cảm thấy vui mừng cho hắn.”
Nói xong, quản gia lại lần nữa khôi phục nụ cười trên mặt, chỉ huy người đưa thi khối ra bên ngoài.
Tô Dư chỉ vào một thùng thi khối (thùng chứa thi thể), che mũi hỏi: “Những thứ này… các người định xử lý thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT