Tô Dư không phục: “Không phải ngươi nói Triệu Sách sắp cưới chính phi, làm ta mau chóng lên làm trắc phi sao? Đã nói là mau chóng, còn làm sao mà từ từ được? Ta không hỏi rõ ràng thì làm sao biết hắn có thích ta chưa?”
Đứa trẻ đã trưởng thành, còn biết cãi lý nữa. Xuân Mai bị nghẹn lời, trừng mắt nhìn nàng: “Nghe ai?”
Tô Dư hừ lạnh một tiếng, quay đầu sang một bên không nói gì. Nàng cũng có tính khí riêng.
“Ta mới là chủ tử, là ân nhân cứu mạng của Triệu Sách, ngươi là nha hoàn của ta, ai cho phép ngươi đối với ta hô to gọi nhỏ? Cẩn thận ta bảo Triệu Sách đổi ngươi đi!”
Tô Dư chỉ là tính tình thẳng thắn, nhưng trong lòng nàng minh bạch. Ngày thường nàng không nói là bởi vì bản thân thật sự cần Xuân Mai giúp đỡ, nhưng điều đó không có nghĩa là một nha hoàn có thể leo lên đầu nàng, tùy ý sai khiến và quát mắng nàng.
Xuân Mai tức giận đến ngực đau, cảm giác này giống như nuôi một đứa trẻ hùng hài tử, đứa trẻ rất bướng bỉnh, cố tình nàng lại không có cách nào giáo dục được. Hít sâu một hơi, nàng nén lửa giận xuống: “Cô nương dạy dỗ phải, là nô tỳ du củ (vượt phép tắc) rồi.”
Tô Dư liếc nàng một cái: “Biết là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play