"Nha, cuối cùng cũng chịu dời mắt sao?" Một giọng nói chua loét vang lên sau lưng.
Tô Linh Ngọc trấn áp các loại suy nghĩ trong lòng, nở nụ cười khách khí nhạt nhẽo: "An Vương điện hạ nói vậy là có ý gì? Chẳng qua là thấy người nọ khí thế bất phàm, nhìn nhiều thêm hai mắt, đâu ra cái chuyện chịu hay không chịu dời đi tầm mắt?"
Người được gọi là An Vương hừ lạnh một tiếng: "Tốt nhất là như vậy."
Thấy thần sắc hắn có vẻ khác thường, Tô Linh Ngọc kết luận hắn nhất định biết thân phận của người nọ. Ánh mắt nàng lướt qua đôi mắt có chút tương tự của An Vương một lát, Tô Linh Ngọc rũ mắt, trực tiếp hỏi: "Vương gia cũng biết thân phận của người đó không?"
Triệu Thịnh (tên của An Vương) liếc nàng một cái: "Biết thì sao, không biết thì sao?"
Tô Linh Ngọc hạ thấp thái độ một chút: "Vẫn xin Vương gia chỉ giáo."
Triệu Thịnh nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, hừ lạnh một tiếng phất tay áo ngồi xuống, đáy mắt xẹt qua một tia oán độc, giọng nói vô thức mang theo vẻ trào phúng: "Hắn là đệ đệ của bổn vương."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play