Sau khi rời khỏi hang núi, cuộc sống của Tô Linh Ngọc vẫn nhất thành bất biến. Người đàn ông kia dường như không để lại quá nhiều ấn tượng trong lòng nàng, chỉ là đôi khi rảnh rỗi, nàng ngẫu nhiên vẫn nhớ đến chàng.
Tô Linh Ngọc thừa nhận, ban đầu quyết định cứu người nọ, quả thực là vì chàng dung mạo tuấn mỹ, khiến nàng nhất thời bị sắc đẹp làm cho u mê đầu óc. Sau đó nàng có chút hối hận.
Chính là, đã cứu rồi thì chẳng lẽ lại giết chết đi?
Rồi sau đó, tình huống có chút nằm ngoài dự đoán. Người nọ bỏ đi, không để lại đôi lời nào. Nhận ra điều này, Tô Linh Ngọc thực sự bực bội đã lâu.
Nàng cảm thấy mình đã cứu một con bạch nhãn lang (kẻ vong ân bội nghĩa). Một con bạch nhãn lang khoác lớp da tuấn mỹ.
Tô Linh Ngọc thề sau này nếu gặp lại người nọ, nhất định phải đòi một lời giải thích.
Chạng vạng, Tô Linh Ngọc cau mày trở về. Hôm nay nàng gặp chút ngoài ý muốn, cái quầy hàng nhỏ khó khăn lắm mới dựng lên lại bị người khác chiếm mất. Nàng không thể giành lại được, đành phải tìm một vị trí hẻo lánh khác để bày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play