Ngọc Am lên xe, Toái Ngọc vội vàng rót cho nàng một ly sữa bò nóng để xua tan hàn khí.
Ngọc Am vừa uống sữa bò, Toái Ngọc liền thấp giọng nói:
“Phó đô đốc kia dù sao cũng là người Phó gia, sau này vẫn nên tránh mặt thì hơn. Nếu để Vương gia biết được, chỉ sợ…”
Ngọc Am liếc nàng một cái, lại liếc Hồng Diệp một cái bên cạnh, dặn dò:
“Chuyện hôm nay, không được để Vương gia biết.” Người kia vốn là cái bình dấm chua, đến dấm nữ nhân cũng ăn, thì còn chuyện gì mà không ăn dấm cho được?
“Dạ, nô tỳ hiểu.” Hai người đồng thanh đáp.
Chỉ là, có vài chuyện, giấy không thể gói được lửa. Ngày hôm đó tại ngõ nhỏ, cảnh Phó Du rút kiếm chĩa về phía Vương phi lại bị một cấm vệ quân nhìn thấy. Tên cấm vệ đó vốn định lao ra cứu người, nào ngờ giây tiếp theo, Vương phi lại ngã vào lòng Phó Du. Hắn sững sờ, không dám tới gần cũng không dám làm gì. Sau đó thấy không có chuyện gì xảy ra, bèn quay về. Nhưng chuyện này, hắn không nhịn được, truyền ra ngoài, rồi rất nhanh đã đến tai Kỳ Diệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play