Editor: Xuri
Triệu Hà nhìn kho trống rỗng, lần đầu tiên cảm thấy áy náy với nguyên phối Trần thị. Khó trách Lâm thị không dám đồng ý, ông cứ nghĩ bà ta đã dùng quá nửa rồi, nhưng đây đâu chỉ là dùng một nửa? Nhớ năm đó Trần thị gả về mang theo mười dặm của hồi môn, nhưng hôm nay liệu có còn lại một phần mười nào cho con gái ruột của nàng không?
“Lão gia, ngài nghe thiếp giải thích…”
Triệu Hà giáng một cái tát vào mặt Lâm thị, tức giận quát: “Ngươi to gan thật! Ngươi có biết, Trần gia tuy chỉ là phú hộ ở Gia Lăng này, nhưng lại là gia đình thiện nhân từng được Hoàng thượng ban danh hiệu sao? Năm đó giặc tấn phản loạn, Trần gia đã quyên tặng một khoản tài sản khổng lồ cho đại quân triều đình để giúp bình định. Khi quân phản loạn bại trận rút chạy về phía nam, đi qua huyện Gia Lăng, có kẻ gian tặc nghe chuyện này, để trả thù Trần gia, liền giả mạo sơn phỉ thảm sát hơn hai mươi mạng người Trần gia. Chuyện này cuối cùng đến tai Thiên tử, chấn động triều đình và dân chúng. Hoàng thượng cảm kích đại nghĩa của Trần gia, liền sai người xây một ngôi đền thờ, hiện giờ vẫn còn dựng ở đất tổ Trần gia đó!”
Lâm thị co rúm lại một hồi lâu, cuối cùng cúi đầu không nói gì. Khoảnh khắc đó, ánh mắt nàng chợt trở nên oán độc, đến mức lòng bàn tay cũng siết chặt chảy máu.
Triệu Hà hoàn toàn không để ý, vẫn lải nhải: “Triệu phủ ta ở huyện Gia Lăng này ai cũng phải nể vài phần, ngươi thật sự nghĩ tất cả đều dựa vào ca ca ta sao? Ngươi làm như vậy, là muốn rước họa vào cho Triệu gia ta sao? Ca ca ta là quan kinh đô, trọng nhất danh tiếng, ngươi muốn để Ngự sử đến hạch tội hắn sao?”
Ông ta từng bước dồn ép, Lâm thị đờ đẫn lùi về sau, cho đến khi không thể lùi được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT