Toàn thân Khương Hàn Châu đột ngột cứng đờ, hắn thoáng hoảng loạn liếc nhìn Khương Thần Ngọc, rồi lắp ba lắp bắp nói: “Đại sư huynh, huynh... sao lại nói như vậy?”
Khương Thần Ngọc nheo mắt, chậm rãi đáp: “Hôm nay Mặc Nhi khóc thành ra như vậy, tất hẳn có điều uẩn khúc, nên ta mới quay về suy nghĩ lại.”
“Lần đó, khi tất cả chúng ta đều không có mặt gần thư phòng của sư tôn, chính đệ là người đi báo từng người một, nói rằng Mặc Nhi đang trộm kinh pháp, chúng ta mới vội vã chạy đến.”
“Lúc chúng ta tới nơi, quả thật trông thấy Mặc Nhi đang cầm kinh pháp xem, nên ai nấy đều cho rằng nàng bị bắt quả tang đang trộm, nhưng thật ra chuyện này có nhiều điểm bất thường.”
“Nếu quả thực Mặc Nhi có ý trộm kinh pháp, thì sao đệ không lập tức ngăn cản nàng lại, mà còn cố tình gọi cả đám sư huynh đệ đến? Là muốn làm lớn chuyện ư?”
“Hơn nữa, từ lúc đệ rời đi đến lúc chúng ta đến nơi cũng mất một đoạn thời gian. Nếu Mặc Nhi thật sự có ý trộm kinh, lẽ ra sớm đã rời đi từ trước, sao lại còn ở lại thư phòng để bị bắt?”
Càng nghe Khương Thần Ngọc nói, mồ hôi lạnh trên trán Khương Hàn Châu càng túa ra nhiều hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT