Trường Sinh vừa nghe xong, gương mặt nhỏ liền xị xuống.
Đường đường là hoàng tử Cửu Lê, hắn đã bao giờ phải hầu trà cho người khác?
Thế nhưng vừa nghĩ tới đoạn sau của câu chuyện ly kỳ kia còn chưa nghe được, Trường Sinh do dự một lát, cuối cùng vẫn xoay người đi về phía bàn trà.
Hắn vụng về cầm lấy ấm, rót ra một chén, cẩn thận bưng đến trước mặt Khương Mặc, lí nhí lầu bầu: “Đây, trà rót rồi, mau kể tiếp đi.”
Khương Mặc nhận lấy chén trà, chậm rãi nhấp một ngụm, rồi lại chỉ vào bắp chân mình: “Vừa rồi đứng hơi lâu, chân có chút tê, ngươi giúp ta bóp bóp.”
Trường Sinh cắn môi, ngồi thụp xuống trước mặt Khương Mặc, đưa đôi tay nhỏ xíu ra làm theo.
Khương Mặc thấy bộ dạng nhịn nhục chịu đựng kia của hắn, suýt nữa bật cười, nhưng vẫn cố nín nhịn, làm bộ chê bai: “Ngươi đây là chưa ăn cơm sao? Sức lực yếu xìu, bóp mà chẳng khác nào gãi ngứa, thế này đi, ngươi mau đi ăn chút gì lót bụng, ăn xong rồi ta lại kể cho nghe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT