Sáng hôm sau, khi trời vừa hửng sáng, vầng trắng mờ mờ nơi chân trời còn chưa tản đi, thì đoàn người Khương Mặc đã đến chân núi Phạn Thiên Cốc, chuẩn bị cưỡi phi chu trở về Hải Nguyệt Thành.
Lúc này, trước sơn môn vẫn là tiểu hồ yêu và con hồ ly nhỏ nọ, cả hai bộ lông mềm mượt đang vùi đầu đọc sách, thấy mấy người Khương Mặc xuất hiện thì có chút ngượng ngùng mà cười cười.
Mọi người lần lượt bước lên phi chu, Mạnh Yến truyền linh lực vào trận pháp, phi chu rung lên một cái rồi lơ lửng giữa không trung, rất nhanh rời khỏi Phạn Thiên Cốc.
Trên không, phi chu bay lướt êm ái. Khương Mặc nhìn cảnh sắc phía dưới dần bị bỏ lại sau lưng, bèn lấy ra từ giới chỉ một túi linh thạch căng phồng.
Nàng vung tay một cái, túi linh thạch liền vẽ ra một đường cong giữa không trung, rơi phịch xuống ngay cạnh chân tiểu hồ yêu nơi sơn môn.
Tiểu hồ yêu vừa thấy túi linh thạch, vội vàng dùng hai móng vuốt ôm lấy rồi chạy theo phi chu, miệng kêu lớn: “Chờ đã! Đồ của các người rơi này!”
Khương Mặc đứng dựa vào lan can, chụm tay bên miệng, lớn tiếng gọi lại: “Hành thiện mỗi ngày ! Không cần cảm tạ ! Cố gắng tu luyện !”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play