Phương Hưu giữ chặt Lục Tục, ép cậu vào lưng ghế, định cúi xuống chạm vào đôi môi rực rỡ mà hắn thầm mơ bấy lâu. Bỗng, hắn bị kéo mạnh ra sau.
“Tiểu Khúc Nhi,” gương mặt tuấn lãng của Tần Thời nháy mắt thay bằng dung nhan khí phách, ngông cuồng của Phương Hưu.
“Ta đối với ngươi thiệt tình, trời đất chứng giám. Ngươi tin ta, được không? Sư huynh ngươi chẳng phải người tốt, hắn chẳng có ý tốt lành gì. Theo ta, ta đưa ngươi rời khỏi Lăng Nguyên Phong đầy chướng khí.”
“Chúng ta tìm nơi non xanh nước biếc, tạo hóa thần kỳ, ta không để ai dám ác ngôn hãm hại ngươi nữa.”
Phương Hưu kéo tay Lục Tục, định ôm cậu vào lòng. Nhưng một bàn tay khác ấn vai hắn, đẩy ra vài bước.
“A Tục,” giọng nhã nhặn mang hơi rượu vang bên tai, hơi nóng phả tới.
Lục Tục bị Tuyệt Trần từ phía sau ôm chặt. Mùi rượu men theo tai, lan xuống cổ, càng lúc càng nóng bỏng. Tuyệt Trần Đạo Quân, người hiếm khi uống rượu, giờ say mèm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT