Nói xong chuyện Yêu tộc, Trần Trạch lại thao thao bất tuyệt về Càn Thiên Tông. Trước mặt hai tu sĩ Càn Thiên Tông, hắn không kiêng dè, chê bai mười hai phong chủ không đáng một đồng.
“Càn Thiên Tông chủ chỉ là cái đầu đất,” hắn nói. “Nghe danh tông chủ thì uy phong, nhưng kỳ thực chỉ vì việc vặt quá nhiều, các phong chủ khác không muốn quản, nên đẩy hắn lên. Người ngoài tưởng tông chủ thống lĩnh mười hai phong, cao cao tại thượng, nhưng thực ra chỉ là kẻ chạy việc.”
“Tuyệt Trần? Bề ngoài nhẹ nhàng quân tử, sáng như trăng rằm, bên trong là âm hiểm tiểu nhân.”
Tiết Tùng Vũ chỉ nói cả hai là đệ tử Càn Thiên Tông, chưa tiết lộ thuộc phong nào. Lục Tục không muốn nói, nhưng Trần Trạch hỏi mãi, phiền không chịu nổi, cậu đành khai là người Lăng Nguyên Phong.
Khi biết cậu là “nội môn đệ tử” Lăng Nguyên Phong, mắt Trần Trạch lộ vẻ đồng tình, như thể cậu đang sống trong núi đao biển lửa, nhân gian địa ngục.
Nói đến Lăng Nguyên Phong Chủ, giọng hắn càng thêm khinh miệt: “Sâm La Kiếm phái vốn là Ma môn đạo thống, truyền nhân đều là ma đầu ác độc. Sau này, một truyền nhân kết đạo lữ với tu sĩ Càn Thiên Tông, Sâm La Kiếm phái mới hạ mình làm phong chủ một phong.”
“Dù quy thuận đạo môn, truyền nhân vẫn bản tính khó dời. Sâm La kiếm pháp quỷ quyệt, người quang minh chính đại không luyện được. Chỉ kẻ âm hiểm xảo trá mới đại thành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT