Phương Hưu đang chìm trong suy tư thì đưa tin phù bỗng sáng rực, cắt ngang dòng suy nghĩ. Lại có đệ tử Càn Thiên gặp nguy hiểm. Hắn chau mày, lẩm bẩm: “Phiền phức,” rồi thuấn di đến bên Lục Tục, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cậu, thi pháp truyền tống đến nơi phát ra tín hiệu cầu cứu.
Lục Tục đang đấu pháp với vài tiểu yêu thú, trận chiến này với cậu chỉ như trò chơi. Những con thú lông xù trông đáng yêu, cậu không nỡ ra tay nặng. Cậu định chơi thêm một lúc rồi thả chúng đi, nhưng Phương Hưu bất ngờ xuất hiện, kéo cậu đi. Chưa kịp hỏi “Chuyện gì vậy?”, cảnh vật trước mắt đã thay đổi chớp nhoáng.
Đập vào mắt là một con quái vật khổng lồ to như ngọn đồi, toàn thân đen ngòm, phủ vảy cứng, hai cái miệng lớn đầy máu, ba con mắt đỏ rực, dáng vẻ kinh khủng. Xung quanh nó là bốn, năm chục đệ tử Càn Thiên Tông, có lẽ định liên thủ tiêu diệt, nhưng không ngờ lại trở thành con mồi của yêu thú.
Phương Hưu nhanh như chớp, uy lực như sấm, một kiếm chém đứt lưỡi dài của yêu thú, cứu đệ tử bị cuốn, sắp bị nuốt chửng. Yêu thú nổi giận, gầm lên trầm thấp, chấn động núi sông, khiến cả bình nguyên rộng lớn rung chuyển như động đất. Nhiều tu sĩ không đứng vững, ngã nhào xuống đất. Một chiếc lưỡi đỏ sậm đầy gai nhọn, như roi sắt, mang sức mạnh dời núi lấp biển, gào thét lao tới.
Gió tanh nổi lên, dịch nhầy rơi như mưa, cỏ xanh khô héo, tiếng ăn mòn rít lên khiến người ta rùng mình. Thanh kiếm bạc của Phương Hưu uốn lượn như rồng rắn, kiếm khí lạnh lẽo ngưng tụ thành một con giao long mờ ảo giữa không trung. Tiếng kiếm ngân như rồng gầm, một nhát chém đứt lưỡi dài, nhát thứ hai hàn quang rực rỡ, chặt đôi con quái vật khổng lồ. Thân hình yêu thú đổ ầm xuống, đất bằng rung chuyển, dần sụp đổ.
Các tu sĩ đứng ngây như tượng, kinh ngạc trước uy năng chấn động trời đất. Mãi một lúc sau, họ mới hoàn hồn, hướng về Nguyên Anh tôn giả cứu mạng mà cảm tạ. Phương Hưu lạnh lùng liếc nhìn, giọng sắc lạnh: “Lần sau chọn đúng đối thủ, đừng lấy trứng chọi đá, không biết lượng sức.” Mọi người cúi đầu, không ai dám lên tiếng.
Thân hình cao gầy trong bộ bạch y thêu kim long xoay người bước đến chỗ Lục Tục, định dẫn cậu rời đi. Bỗng một giọng nữ run rẩy vang lên: “Phương… Phương tôn giả, nửa khắc trước, một nữ tu vào sào huyệt yêu thú, đến giờ chưa ra.” Nàng chỉ về phía dãy núi xa xa, nơi có một cửa hang đen ngòm mờ mờ hiện ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play