Tiết Tùng Vũ mặc áo trắng, đứng ngoài đám đông, lặng lẽ lắng nghe họ tranh luận. Vết thương của Lục Tục vốn không nặng, nhưng thấy nàng, cậu càng không vội đi tìm y quán, mà quan tâm xem nàng có cần giúp đỡ gì không.
Lúc này không tiện nói chuyện, cậu đành lắng tai nghe đám người cãi vã. Nhưng chưa kịp nghe rõ, họ đã giải tán, chỉ còn Tiết Tùng Vũ và vài người khác ở lại.
Đám đông vừa đi, Lục Tục định hỏi chuyện gì xảy ra, thì Tiết Tùng Vũ giật mình kêu lên: “Tay ngươi sao vậy?”
“Vừa đánh nhau, không sao đâu, vết nhỏ thôi,” Lục Tục đáp, rồi hỏi: “Người vừa mất là… thân thích của ngươi à?”
“Không phải,” Tiết Tùng Vũ giải thích. “Ta mua điểm tâm ở đây hơn hai mươi năm rồi, quen biết lão gia và chưởng quầy. Họ gặp chuyện, ta đến xem và giúp một chút.”
Lục Tục hiểu ngay, đây là Vương gia, nổi tiếng với tiệm Vương Ký điểm tâm, một đặc sản của Càn Nguyên trấn.
Một thanh niên khoảng 27-28 tuổi lên tiếng: “Tiết tỷ tỷ, mời bạn tỷ vào ngồi đi ạ, trong nhà có thuốc trị thương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play