Lục Tục bị cấm túc và cũng chấp nhận hình phạt, cam tâm tình nguyện ở trong nhà sám hối.
Không ngờ sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh bình minh dịu dàng xuyên qua những đám mây lãng đãng, Tuyệt Trần đạo quân đã đến chỗ ở của cậu.
Mặt trời ló rạng phía Đông, mây khói lãng đãng, ánh dương vàng nhạt chiếu lên gương mặt Tuyệt Trần đạo quân, một vẻ uy nghi, cao quý tự nhiên.
Hơi lạnh nhạt bao quanh y hôm qua đã tan biến dưới ánh nắng trong trẻo, khóe môi khẽ nở nụ cười, dáng vẻ hiền hòa hơn hẳn ngày thường.
Lục Tục vừa định hành lễ, tay vừa nhấc lên đã bị y nhẹ nhàng đỡ lấy.
“A Tục,” những ngón tay ấm áp cố ý vô tình vuốt ve xương cẳng tay cậu, tạo ra một chút độ ấm khó tả, “Con sẽ không vì vi sư phạt cấm túc, không cho con tự ý rời khỏi Lăng Nguyên Phong mà trong lòng oán hận chứ?”
Lục Tục lắc đầu: “Đệ tử không dám.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play